THƯƠNG
LẮM NGHỀ ƠI!
Nguyễn Thị Tuyết
Trinh – GV Văn
Ai
cũng có một nghề
Riêng
em chọn nghề giáo
Trọn cuộc đời dạy bảo
Cho
đàn em thơ ngây.
Ai
có hiểu từng đêm, từng đêm
Em
soạn bài trong yên lặng
Con đi học xa có trở trời đau ốm,
Chồng
khuya về sao chẳng nhắn tin.
Bố
mẹ, chồng, con khó tính lặng thinh
Hàng
xóm, bà con, có người nhờ cậy
Bao
chuyện trên đời mình em gánh lấy
Gánh
cả gia đình, gánh cả chung riêng.
Gặp
bạn bè nào dám thở than
Áo
mũ xênh xang, nhà cao cửa rộng
Em
nhìn mình, em nhìn cuộc sống
Nước
mắt tràn, đầy... vơi...
Thương
lắm …thương lắm… nghề ơi!
Nguyễn Thị Tuyết Trinh